Zone de Texte: Tủ Sách Hồng Lĩnh

Chừng tám năm nay, từ sau khi tiểu thuyết Tuổi hai mươi yêu dấu bị cấm in trong nước , cùng với dư luận "tẩy chay, ruồng bỏ" của một số người "có thẩm quyền" xác định tác phẩm này là một "thất bại hoàn toàn", Nguyễn Huy Thiệp bèn viết vài cuốn tiểu thuyết ba xu để tặng bọn -chẳng ai hiểu cóc khô ǵ như lời thằng Khuê trong Tuổi hai mươi yêu dấu- mà theo ông, chỉ đáng đọc tiểu thuyết ba xu.
Sau lẫy hờn đó
là im lặng.
Điều kiện sức khoẻ và hoàn cảnh gia đ́nh góp phần trách nhiệm vào sự im lặng này, nhưng lư do chính vẫn là sự chán nản toàn bộ danh vọng, chữ nghĩa và t́nh đời: Khi đă đạt tới "đỉnh cao", nhà văn phải trực diện với vực sâu trước mắt, bởi đỉnh nào không nằm bên vực?
Vậy, sự im lặng của Nguyễn Huy Thiệp trong tám năm qua là
tất yếu và cũng là sự nhập thiền để ngộ ḿnh trong một t́nh huống khác.
T́nh huống đó là chèo.


Thụy Khuê

 

 

 

Bạn muốn đọc thử một đoạn ? Xin bấm vào đây :

xin bấm vào đây