Anh ta. Định mệnh. Cái người đàn ông nhìn tôi. Trực chỉ tôi. Từ đằng kia. Như luồng bay vút thẳng cánh én. Phả hương lành lạnh, một chút đắng của làn gió rớt cuối thu. Cái nhìn ấy chấp chới qua ba mươi hai hàng ghế. Từ phía đông của quán cà phê. Lao sang phía tây, nơi tôi đã bất thần đứng dậy. Để đến được tôi, cái nhìn ấy đã phải trượt qua mặt một đôi tình nhân luống tuổi đang hôn nhau. Mặt họ nhàu. Mắt đục. Chân chim, dử nhoèn bụi đường. Nơi hai chóp mũi chạm nhau nhăn lại. Gốc mũi hằn những nếp rãnh dọc nông sâu khó dò. Ngang sơn căn là bốn con mắt lư đừ không khép chặt. Vẻ đam mê không giấu được cái nhìn lấm lét hãi hùng.
(trích Ngồi hong váy ướt)
|
Thụy Khuê : Võ Thị Hảo, Huyền ảo, độc tài và tội ác
Xin bấm vào đây
Ngồi Hong Váy Ướt Mặc Lâm, biên tập viên RFA
Xin bấm vào đây |